TRĂNG KHUYẾT
Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm
Em vui lúc trăng tròn
Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi?
Sao anh vội ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn!
.....................
Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2011
Thôi Hết Vấn Vương
Mai sẽ về xé nát mấy trang thơ
Vặt vãnh đôi câu ngày xưa em thích
Lời không văn hoa như vần cổ tích
Nhưng ít nhiều gói ghém tấm tình ta
Mai sẽ về xoá nốt khúc tình ca
Thuở mặn nồng ta cùng hoà cung điệu
Tiếng đàn tôi, giọng hát em, huyền diệu
Âm ba thành nhịp nối của đôi tim
Mai sẽ về lật úp bức hình em
Cho nhớ nhung nhạt nhoà trên bụi phấn
Mong một ngày cõi lòng thôi vương vấn
Vết đau này rồi chắc cũng dần nguôi
Mai sẽ về quay ngược tấm gương soi
Tự dối mình không vì em tiều tụy
Vẫn thấy ngày mai còn điều thú vị
Cố vươn lên đi trọn khoảng đời thừa
Xuân Diệu
"Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ ?
Anh tham lam , anh đòi hỏi quá nhiều .
Anh biết rồi , em đã nói em yêu ;
Sao vẫn muốn nhắc mọi lời đã cũ ? "
-- Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ ,
Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng ;
Không tỏ hay , yêu mến cũng là không .
Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch .
Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích ,
Em biết không ? Anh tìm kiếm em hoài .
Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai ...
Thì ân ái có bao giờ lại cũ ?
Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ ,
Phải nói yêu , trăm bận đến nghìn lần ;
Phải mặn nồng cho mãi mãi đêm xuân ,
Đem chim bướm thả trong vườn tình ái .
Em phải nói , phải nói , và phải nói
Bằng lời riêng nơi cuối mắt , đầu mày ,
Bằng nét vui , bằng vẽ thẹn , chiều say ,
Bằng đầu ngả , bằng miệng cười , tay riết ,
Bằng im lặng , bằng chi anh có biết !
Cốt nhất là em chớ lạnh như đồng ,
Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng ,
Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ .
Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ .
-- 1936
BẾN MƠ ...
BẾN MƠ ...
Nỗi nhớ nào hư ảo
trong ngày tháng đầy đong
câu thơ nào trăn trở
chung trong một tiếng lòng .
ai là người tri kỷ
trong tình nghĩa cùng mong
ai là kẻ tri âm
trong những dòng thơ tỏ .
tình ai như ngọn gió
suốt đời chỉ thong rong
tình ai như cánh bướm
làm phai những sắc hồng.
tôi muốn là dòng chảy
trong lòng sông mênh mang
để thuyền em xuôi bến
qua sông rộn sóng vàng
thuyền em bơi ngày tháng
mãi một dòng chảy ngang
tình tựa như con sóng
mùa nước đầy miên man...
kỷ niệm như con nước
trong ký ức mênh mang
thuyền đầy thơ mong ước
cho mộng thực không tan.
trong ngày tháng đầy đong
câu thơ nào trăn trở
chung trong một tiếng lòng .
ai là người tri kỷ
trong tình nghĩa cùng mong
ai là kẻ tri âm
trong những dòng thơ tỏ .
tình ai như ngọn gió
suốt đời chỉ thong rong
tình ai như cánh bướm
làm phai những sắc hồng.
tôi muốn là dòng chảy
trong lòng sông mênh mang
để thuyền em xuôi bến
qua sông rộn sóng vàng
thuyền em bơi ngày tháng
mãi một dòng chảy ngang
tình tựa như con sóng
mùa nước đầy miên man...
kỷ niệm như con nước
trong ký ức mênh mang
thuyền đầy thơ mong ước
cho mộng thực không tan.
Tống Biệt Hành
Tống Biệt Hành
Đưa người ta không đưa qua sông
Sao nghe tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thẫm không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?
Sao nghe tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thẫm không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?
Hai sắc hoa ti gôn
Từ đấy thu rồi, thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
Người ấy sang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
Hai sắc hoa ti gôn
Hai sắc hoa ti gôn
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy
Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Tình Sầu
<<Trang Tho |
Tình Sầu |
by Du Tử Lê |
Ta như sương mà người như hoa Dối gian nhau nát nụ hôn đầu Tình đi từng bước trên lưng gió Gieo xuống đời nhau hạt thương đau Người một phương, ta cũng một phương Phố cao ngày thấp nắng mưa trùng Mắt sâu ẩn nhốt trời giông gió Ta một hồn câm giông gió lên Người ở đây, ta cũng ở đây Lòng không như mặt lòng lệ đầy Chân đi gió tạt sâù ba hướng Tay vói một trời, trời mưa bay Người đã vì ta tan ước mơ Phấn son chưa ngát thịt da ngà Môi non đã lỡ tình đau đớn Mộng nữa theo trời hương hoa xa Người chôn đời mà ta đắng cay Cây im lá ngọn khói sương bày Chim treo mỏ cóng trơ xương mục Sống đã chẵng cùng chết sao hay? Người ở đâu ôi ngươì ở đâu? Cỏ xanh còn áp má đêm buồn Dế giun còn tiếc mùa ân ái Từng phiến trời mang bao vết thương |
Muộn Màng
Anh biết yêu em đã muộn màng
Nhưng mà ai cưỡng được tình thương!
Ngậm ngùi tặng trái tim lưu lạc
Anh chỉ xin về một chút thương
Một chút hương phai của ái tình
Mà em không thể gửi cùng anh
Để lòng ướp với tình phai ấy
Anh tưởng từ đây bớt một mình
Mà em không thể gửi cùng anh
Để lòng ướp với tình phai ấy
Anh tưởng từ đây bớt một mình
Mắt ướt trông nhau, lệ muốn tuôn
Gượng cười anh phải khóc thầm luôn
Em là người của ai ai đấy
Lưu luyến chi nhau để xót buồn
Gượng cười anh phải khóc thầm luôn
Em là người của ai ai đấy
Lưu luyến chi nhau để xót buồn
Dầu chiếm tay em , anh vẫn hay
Rằng anh chỉ nắm cánh chim bay
Bao giờ có được người yêu dấu!
Chất chứa trong lòng vạn đắng cay
Rằng anh chỉ nắm cánh chim bay
Bao giờ có được người yêu dấu!
Chất chứa trong lòng vạn đắng cay
Anh chỉ là con chim bơ vơ
Lạnh lùng bay giữa gió, sương, mưa
Qua gần tổ ấm đôi chim bạn
Bỗng thấy lòng cuồng yêu ngẩn ngơ
Lạnh lùng bay giữa gió, sương, mưa
Qua gần tổ ấm đôi chim bạn
Bỗng thấy lòng cuồng yêu ngẩn ngơ
Yêu ngẩn ngơ rồi đau xót xa
Số anh là khổ, phận anh là
Suốt đời nuốt lệ vào trong ngực
Đem ái tình dâng kẻ phụ ta
Số anh là khổ, phận anh là
Suốt đời nuốt lệ vào trong ngực
Đem ái tình dâng kẻ phụ ta
Chưa đi mà cách xa nhau
Lúc biệt ly rồi, xa đến đâu ?
Thôi hãy để anh đi hốt hoảng
Gấp đem thương nhớ khuất mây mù
Lúc biệt ly rồi, xa đến đâu ?
Thôi hãy để anh đi hốt hoảng
Gấp đem thương nhớ khuất mây mù
Thôi hãy để anh đi thất thơ
Mặc luồng gió lạnh, mặc mưa to
Đánh vào thân thể run như sậy
Tôi chẳng cần ai thương hại cho .
Mặc luồng gió lạnh, mặc mưa to
Đánh vào thân thể run như sậy
Tôi chẳng cần ai thương hại cho .
Một mùa đông
I Đôi mắt em lặng buồn Nhìn thôi mà chẳng nói Tình đôi ta vời vợi Có nói cũng không cùng. Yêu hết một mùa đông Không một lần đã nói Nhìn nhau buồn vời vợi Có nói cũng không cùng. Giời hết một mùa đông Gió bên thềm thổi mãi; Qua rồi muà ân ái: Đàn sếu đã sang sông. Em ngồi trong song cửa Anh đứng dựa tường hoa Nhìn nhau và lệ ứa Một ngày một cách xa. Đây là giải Ngân hà Anh là chim Ô thước Sẽ bắc cầu nguyện ước Một đêm một lần qua. Để mặc anh đau khổ Ái ân, giờ tận số Khép chặt đôi cánh song! Khép cả một tấm lòng. |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)